Teya Salat
HOMEGAMEMADIA
11:4424/05/13
₪ Truyện Hay Mới Update
Mật khẩu trái tim
Cho anh lại kái kẹo ấy đi
Những điều đã mất ko bao giờ lấy lại đc
Sĩ diện của 1 thằng kon trai..Hậu quả mất em
Anh đã tìm được cách để quên em
Anh ấy đã dạy con yêu mẹ như thế này

[Truyện hay] Anh có chịu người khác làm chồng em một đêm không?

Đang xem phim, vợ tôi hỏi: “Nếu có người cho mình đủ tiền mua một căn hộ cao cấp với điều kiện được thay anh làm chồng em một đêm, anh có chịu không?”. Vợ chồng không nên xem phim cùng nhau, đó là kinh nghiệm từ nhiều tay bạn nhậu của tôi. Vì sao?Nếu là phim hành động, vợ sẽ thanthở rằng: “Sao trên đời có lắm người đàn ông can đảm và mạnh mẽ đến thế…”, rồi bỏ lửng câu nói và thở dài nhìn chồng. Nếu cùng xem phim hài, vợ cũng sẽ chép miệng: “Dễ thương quá, hài hước quá, giá như…”. Phim tình cảm lại càng tệ hơn. Đó lại là trường hợp của chính tôi. Một hôm, tôi vừa đi nhậu về thì vợ rủ cùng xem bộ phim tâm lý tình cảm nước ngoài từ chiếc đĩa DVD nàng mới mượn của đồng nghiệp. Phim kể về một đôi vợ chồng trẻ ước mơ mua lại căn nhà đầy kỷ niệm mà họ đã buộc lòng bán đi. Ước mơ ấy bỗng dưng lại rất dễ thực hiện bởi một ông tỷ phú tình cờ gặp và say mê cô vợ xinh đẹp. Ông nhà giàu này thẳng thừng đặt vấn đề với họ: nếu được làm chồng một đêm, ông ta sẽ cho tiềnđủ để mua lại ngôi nhà ấy. Lời đề nghị được đôi vợ chồng suy nghĩ, bàn luận và đồng ý… Câu chuyện phim sau đó diễn ra phức tạp hơn những gì đôi vợ chồng ấy suy nghĩ, nhưng đó là việc khác. Vấn đề là, khi xem đến đoạn phim này, vợ tôi bỗng đặt tôi vào tình thế nan giải bằng một câuhỏi: “Anh à, thực tình là… em… em cũng đang gặp tình huống tương tự. Em hỏi anh nhé, nếu như có người đồng ý cho mình đủ tiền để mua một căn hộ chung cư cao cấp với điều kiện được thay anh làm chồng em một đêm thì anh có chịukhông?”. Thấy chưa! Chưa gì đã hay với ho, em… mê nó rồi phải không? Tôi nhìn nàng thật lâu, hy vọng nàng bật cười và bảo rằng: “Em đùa chút chơi”. Nhưng không, có vẻ như vợ tôi nghiêm túc lắm khi đặt vấn đề. Thế đấy, đôi khi trên đường đời lắm ổ gà này, ta lại gặp những câu hỏi tưởng là dễ nhưng thật khó để trả lời. Trả lời “có” thì thật không đáng mặt đàn ông mà lại chẳng hợp lý chút nào bởi thời buổi này có thằng cha nào dại đến nỗi bỏ ra cả một gia tài để được làm chồng một đêm với vợ người khác. Nhưng trả lời “không” lại sợ… tiếc, bởi lỡ mà trên đời này vẫn còn sót lại một tay vừa nhiều tiền vừa… dại và vợ mình lại nói thật thì sao? Cần phải nói thêm, căn hộ chung cư cao cấp đang là niềm mong ướclớn nhất của những đôi vợ chồng công chức đang thuê nhà ở như chúng tôi. Kinh nghiệm cho thấy, khi bí trước một câu hỏi thì cách tốt nhất là trả lời bằng một… câu hỏi khác. Tôi nhìn nàng, nghiêm mặt: “Em nói thật chứ?”. Vợ tôi gật đầu dứt khoát: “Thật!”. Rồi nàng gằn giọng: “Chỉ cần anh nói yes hay no mà thôi!”. Sao hôm nay vợ mình lại xài tiếng Anh? Hay là… Tôi trừng mắt: “Thằng cha đó là ngườinước ngoài phải không?”. Vợ tôi thản nhiên: “Điều đó có gì quan trọng, nước ngoài lại càng hay!”. Tôi bắt đầu không kiểm soát được mình, hét to:“Thấy chưa! Chưa gì đã hay với ho, em… mê nó rồi phải không?”. Nàng vẫn từ tốn: “Ơ hay, rốt cuộc nãy giờ anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em!”. Tôi nghiến răng: “Vậy thì trả lời đây, anh đồngý với điều kiện thằng cha đó không phải là người nước ngoài!”. Tôi giật mình vì chính những âm thanh còn vang sau câu nói. Vợ tôi thì khác, nàng im lặng một chút rồicười khẩy: “Vậy là em… thua rồi!”. Tôi trố mắt: “Thua cái gì? Thua ai?”. Một giọng nói lạ từ phía sau vang lên: “Thua em nè!”. Tôi quay lại, đó là Lan, cô bạn đồng nghiệp thân thiết của vợ tôi. Lan cười: “Tụiem… cá độ với nhau, nếu anh nói không là vợ anh thắng độ rồi!”. Tôihá miệng nhìn vợ, nàng thút thít: “Hôm qua tụi em cũng chơi trò nàybên nhà Lan, chồng cô ấy dứt khoát nói không, em không ngờ anh lại tệ như vậy”. Trò chơi à, tôi nhìn vợ mình, nhìn Lan rồi hét to: “Sao em dốt thế, nếu em cũng... xấu như cô bạn của em đây thì anhđã nói không rồi, hiểu không?”. “Ý anh nói là em đáng giá... một căn hộ chung cư phải không?”. Một mũi tên trúng liền hai đích, thếcờ nhanh chóng được lật ngược một cách ngoạn mục. Lan hậm hựcnhìn tôi, nguýt dài một cái rồi ngúng nguẩy bỏ về. Vợ tôi hết thútthít, đến gần tôi mỉm cười: “Ý anh nói là em đáng giá... một căn hộ chung cư phải không?”. Tôi gật đầu bừa, lòng tự nhủ từ nay khôngbao giờ xem phim cùng vợ nữa. “Bạn muốn được chia sẻ những tình huống oái oăm trong công việc, những vấp ngã và đau khổ trong tình yêu hay những niềm vuinho nhỏ của mình trong cuộc sống thường nhật? Hãy gửi nhữngbài viết của bạn về cho chúng tôi theo địa chỉ

Back to posts
Comments:

Post a comment

Anh ấy đã dạy con yêu mẹ như thế này Đã có lúc con quên đi vầng trán mẹ, nụ cười giờ đây đã có những nếp nhăn… Anh ấy dạy con… biết con hạnh phúc như thế nào khi có mẹ. Vì có mẹ, anh ấymới có con để yêu…
Con vô tâm quá, đúng không Mẹ!
Có lúc con quên màu tóc Mẹ. Đã một thời giãi nắng dầm mưa.
Có lúc con quên nhìn trán Mẹ. Còn bao nhớ thương dù ta lớn khôn rồi…
Anh ấy hỏi con ngàysinh nhật mẹ kéo con đi khắp phố phường chọn cho mẹ một món quá giản dị nhưng anh chắc mẹ sẽ thích.
Anh ấy trách con sao mỗi lần nhắc tớimẹ con đều tránh, và lảng đi nói chuyện khác...
Anh ấy dạy con thế này đấy…
Mỗi người đều có một người mẹ của mình, mỗi người đều có một vòng tay thương yêu nhưthế… Và con cũng không muốn nằm ngoài quy luật đó, bởi con biết rằng, đó là món quà ngọt ngào nhất mà cuộc đời ban tặng cho mỗi chúng ta…
Khi hình hài con sống trong lòng mẹ,thì cũng là lúc con biết tập đếm yêu thương… Chín tháng mười ngày mẹ sống trong chờ đợi, hy vọng đứa con bé bỏng chào đời. Chín tháng mười ngày mẹ biết cuộc đời mẹ đã có thêm một tình yêu nữa, thêm một động lực nữa để mẹsống ở trên đời khi khổ đau không ngừng bám riết mẹ.
Chín tháng mười ngày con sống trong mẹ, sống trong ngọt ngào màmẹ dành tặng, như là một lẽ hiển nhiên…
Con đã từng nghĩ đólà lẽ hiển nhiên, hiển nhiên phải thế,hiển nhiên mẹ phải chăm lo cho con từng miếng ăn tấm áo, hiển nhiên phải vỗ về con mỗi lúc con khóc, hiển nhiên đưa tay cho con nắm lấy, khi concảm thấy mình chơi vơi,…
Nhưng rồi anh ấy hỏi con… em thấy sao nếu 1 ngày em mất mẹ, em gọi mẹ mà mẹ ko thưa, em thèm ăn bánh trôi bánh chay gọi điện về nhắc mẹ làm cho em mà ko ai nghe máy, em muốn bảo mẹ rằng em đi chơi khuya mẹ ngủ trướcđi cũng ko ai trông cửa đợi em về…
Em nghĩ thế nào khithấy xung quanh em có những mảnh đời không biết đến bàn tay mẹ, mái tóc mẹ, đôi mắt mẹ và bữa cơm mẹ nấu.
Em cũng muốn con em… sẽ gọi em là mẹ và yêu em phải không?
Con biết rằng, chẳng có lẽ hiển nhiên nào sống giữa tình mẹ con mình cả, chỉ có tình yêu của mẹ đã làm nên những điều ấy, đã làm tất cả vì những đứa con thơ…
Khi con chập chững biết đi, điều đầu tiên con thấy là dòng nước mắt của mẹ, nóng hổi, mặn mà. Giọt nước mắt hạnh phúc vì con bébỏng đã chập chững bước đi đượcnhững bước đầu tiên trong cuộc đời.
Khi con bước vào lớp một, mẹ dắt tay đến trường, con òa khóc như một đứa trẻ sợ bị mất mẹ khiđến một nơi xa lạ mà con không hề biết. Đứng trước cổng trường khi bóng con đã dần khuất, mẹ gạt đi dòng nước đang chực chờ ở trên khóe, cay cay…
Con đã từng nghĩ mẹ không thương con, khi con bị đánhđòn lần đầu tiên vì đi chơi cùng bạn về muộn mà không báo trước với mẹ.
Con đã từng nghĩ mẹ không thương con, khi con bị mắng vì điểm kém…
Anh ấy dạy con rằng… nếp nhăn ấy, khóe mắt ấy, dáng đi ấy, bơ vai gầy ấy là suốt 1 đời mẹ chăm con nên người… vì mẹ nào chẳng thương con…Con khôn lớn, xinh đẹp, giỏi giang như thế này cũng vì mẹ dadx mất bao nước mắt cho con, con thương mẹ lắm.
Và con…
Đã có lúc con quên đi màu tóc mẹ, chẳng còn xanh nhưthuở đôi mươi… Tócmẹ đã ngả màu theo tháng năm nhọc nhằn nuôi con lớn, một màu tiêu muối mà con cảm thấy đau lòng.
Đã có lúc con quên đi bàn tay mẹ, chẳng còn mịn màng trắng trẻo như xưa… Chỉ còn làđôi tay đã chai sần đi vì vất vả, cả cuộc đời tất tả với gành hàng rong…
Đã có lúc con quên đi vầng trán mẹ, nụ cười giờ đây đã có những nếp nhăn… Mọi người đàn bà đều muốn mình trẻ mãi, mẹ đánh đổi trưởng thành trong con để lấy tuổi già…
Đã có lúc con quên đi dáng mẹ, đứng trước hiên nhà mỏi mòn ngóng con thơ… Lúc chiều chập choạng buông những tiếng thở dàithườn thượt, mẹ lặng lẽ đợi con trở về…
Con đã quên nhiều hơn mình chỉ được quên như thế. Quên đi mẹ hao mòn trong những chiều sương, quên đi những yêu thương mẹ dành cho con mà tưởng chừng như đó là gánh nặng. Quên đi một tiếng ru hời khi con đã xa nôi…
Con từng dối lòng mình, rằng con không cần tình yêu này hơn nữa, con từng dối lòng mình rằng mình chẳng cần lần lựa bước chân qua, con từng dối lòng mình rằng sẽ chẳng hề rơi nước mắt vì mẹ khi xa… Nhưng mà, không thể.
Anh ấy dạy con… biết con hạnh phúc như thế nào khi có mẹ. Vì có mẹ, anh ấymới có con để yêu…
“Hát khúc hát ai quên mình có Mẹ. Một ngày kia lặng lẽbên cuộc đời.
Cánh cò, cõng nắng, cõng mưa. Mẹ tôi cõng cả, bốn mùa gió sương…”
Con yêu mẹ và cảm ơn anh ấy đã dạy con như thế …

₪ Share to Friend
Phone: 01629930491 [SMS]
C-STATU-ON